Thuong ve quan tro

Biết rằng anh sẽ buồn ngày mai đến nhà tôi mong thăm người bạn cũ. Dừng bước chân đầu ngõ Anh thấy nhà trơ vơ không tiếng cười trẻ thơ. Người người như đợi chờ Một màu lam thương nhớ Hỏi thăm anh mới biết tôi lên đường tòng chinh. Giờ tôi là lính Đời tôi đã vướng kiếp phong trần rồi bạn ơi! Những chiều vui thành phố Anh có thương tôi đang gác giặc ngoài biên khu. Hay hành quân rừng xa Bàn tay sạm nắng cháy không còn như ngày xưa. Quãng thời gian nào đó Tôi chiếm huy chương xin phép về nhà thăm anh. Mơ một đêm trời thanh nằm chung chuyện vãn trút tâm sự riêng lòng mình. Lúc này nơi quán trọ Buồn vui có gì không biên thư kể chuyện nhé! Làm lính oai hùng đó nhưng cũng nhiều gian lao Anh biết rồi tại sao! Đừng hẹn tôi ngày về vì đường xa thiên lý. Đời trai như chiến sĩ Kinh Kha một lần đi. Bạn anh vì nước Vì anh vì máu thắm da vàng người Việt Nam. Tác giả: Lê Mộng Bảo

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này