May dam son khe

Anh đến thăm, áo anh mùi thuốc súng Ngoài mưa khuya lê thê, qua ngàn chốn sơn khê Non nước ơi, hồn thiêng của núi sông Kết trong lòng thế hệ, nghìn sau nối nghìn xưa Bao ước mơ giữa khung trời phiêu lãng, Chờ mùa Xuân tươi sáng, nhưng mùa thắm chưa sang Anh đến đây, rồi anh như bóng mây, Chốn phương trời ấm lạnh hòa chung mái nhà tranh Anh như ngàn gió, ham ngược xuôi, theo đường mây, Tóc tơi bời lộng gió bốn phương... Nước non còn đó một tất lòng, Không mờ xóa cùng năm tháng, Mấy ai ra đi hẹn... về dệt nốt tơ duyên, Khoác lên vầng hoa trắng, Cầm tay nhau đi anh Tơ trời quá mong manh Anh hỡi anh, đường xa vui đấu tranh, Giữa khung trời gió lộng, nghìn sau tiếc nghìn xưa. Tác giả: Nguyễn Văn Đông

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này